Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Tháng 10 chờ em

Đánh thức em nhé khi tháng 9 qua rồi
Bằng nụ hôn vẫn nồng nàn hoa sữa 
Nắng đã bớt hanh hao ngoài ô cửa
Người sẽ về để tay nắm bàn tay

Em đếm thời gian lặng lẽ tháng-ngày
Tháng 10 có điều gì đợi em trước ngõ?
Giọt sương sớm dịu dàng trên lá cỏ
Như là giọt nước mắt hờn ghen

Có điều gì như lạ như quen
Tháng 10 chờ em- cơn gió mùa đầu đông hiu hắt
Anh có về kịp đặt môi lên dòng nước mắt
Nhớ thương anh bỗng hoá tủi hờn

Em tự nhủ lòng còn gì tha thiết hơn
Tháng 9 đi qua như một vệt nắng
Đọng trong tim em một nỗi nhớ thầm lặng
Chẳng cần chi một lời hứa, hẹn thề

Tháng 10 chờ em ở phía cơn mê...

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

Đêm

Đêm dài bằng nào hả anh?
Có dài như là nỗi nhớ? 
Có dài như là hơi thở? 
Em nghiêng tóc giấu sợi buồn 

Đêm dài bằng nào hả anh?
Có dài như là nước mắt? 
Buồn-vui gì em cũng khóc
Nhưng mà thương nhớ nhiều hơn

Đêm dài bằng nào anh nhỉ?
Dài như môi mắt nhớ nhau?
Hay là một ngày vắng bóng
Tim mình khe khẽ nhói đau....


2h sáng 28/9/2013

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

what's love?

Thỉnh thoảng, có những lúc mình cũng ngẩn ra tự hỏi câu đó. Dù cũng đi qua vài cuộc tình, nhưng rồi vẫn chẳng định nghĩa nổi thế nào là yêu? 

ừ, làm gì có cái "định nghĩa" chuẩn mực nào cho tình yêu nhỉ? Mỗi người sẽ có một cảm xúc khác, một nhân sinh quan khác nhau và vì thế họ cũng có những cung bậc cảm xúc khác nhau...

Có người nghĩ rằng yêu là phải ở bên cạnh nhau 24/24, là phải "kiểm soát" nhau từng bước chân, từng mối quan hệ...Yêu là phải tặng nhau quà hàng hiệu, là phải đi ăn nhà hàng, là phải tặng 1000 bông hồng đỏ thắm, là phải đứng trước quảng trường với 999 ngọn nến và hét lên "Anh yêu em"....Uh, thì có hàng ngàn cách bày tỏ tình yêu cũng như hàng ngàn sắc thái tình yêu...

Nhưng dường như, với mình, tình yêu giản dị hơn thế. Yêu là có một người phải biết chạm vào trái tim mình, làm nó rung cảm đã. Làm nó lay động đã. Và, là có một người đủ hiểu, đủ cảm thông, đủ chia sẻ mọi vui buồn cũng như khó khăn vất vả. Nước mắt cũng như nụ cười...Là chỉ cần nhìn thấy họ bình yên, nhìn thấy họ tươi vui hạnh phúc là cũng đủ len lỏi trong mình một niềm vui...Là dù ở cách xa nhau, chẳng thể gặp mặt hay trò chuyện, nhưng chỉ cần nhìn họ làm việc qua facetime, trong lòng cũng dâng lên một cảm xúc khó tả, cái cảm giác họ luôn cần có mình, mọi nơi mọi lúc, họ luôn muốn có mình ở bên....nó thật sự lay động trái tim...

Và, yêu, là mong muốn được chia sẻ với nhau những niềm vui nho nhỏ mỗi ngày, là được lê la vỉa hè trà đá cùng nhau ngắm phố phường. Là những ngày nghỉ nằm gối đầu lên nhau tỉ tê chuyện trò, là mỗi buổi chiều nấu cho nhau một bữa ăn ấm áp, là nhìn sâu vào mắt nhau mà chẳng cần nói lời nào cũng đủ hiểu được nhịp đập trái tim nhau...

Và hơn cả, yêu - có lẽ là cảm giác gắn bó, là cảm giác được sẻ chia, được chạm vào từng tế bào của nhau

Chẳng cần biết anh là ai, chẳng cần biết anh từ đâu....Hình như có lời bài hát như vậy rồi. Sẽ không phải là ở bên nhau hàng ngày, không phải là trò chuyện mỗi tối...nhưng trái tim, chắc chắn chẳng thể nào xoá được hình ảnh người đó dù chỉ 1s thôi...

Nhưng, yêu chỉ là cảm xúc của trái tim, thương là tận sâu đáy lòng. Nếu trong tình yêu không có tình thương, thì cái cảm xúc đó cũng dễ đi qua nhanh chóng. Trong tình thương không có tình yêu, thì đó chỉ là sự thương hại, miễn cưỡng mà không thể nào có đươcj cảm xúc thăng hoa với nhau...

Mình vẫn muốn yêu thương và cũng được thương yêu trở lại, để luôn cảm thấy gắn bó với nhau, cần nhau và thương nhau đến muốn chia sớt mọi vui buồn...

Người hỡi, dù anh ở đâu, và anh là ai...Em cũng cảm thấy hạnh phúc, vì anh đã chạm được vào trái tim mình 

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

Bối rối..

Có điều gì len nhẹ phía trái tim
Phải gió trở mình làm em thao thức? 
Tháng 9 đợi em phía cơn mưa nhòe ướt
Có giọt mưa nào khe khẽ trên mi em...

Có điều gì cứ nao nức...
Đêm...
Như là sương đi qua miền cỏ dại
Như là gió vụng về đi mãi...
Đưa hương sữa về thăm thẳm nơi xa...

Phải vì mưa thu bối rối như là...
Hoa sấu rụng cuối mùa lưu luyến
Phải hoa cúc xanh lời hò hẹn...
Tháng 9 mỏng manh - vạt áo cuối đường

Tháng 9 ngập ngừng trên lá một giọt sương
Thương nỗi nhớ còn phiêu du theo gió
Biết đâu chừng trái tim còn bỏ ngỏ...
Người có kịp về đọc thần chú: Vừng ơi....!

(0:47am 8/9/2013)


Photo by Tác còi ^^