Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Mùa đông về rồi phải không anh?

Mùa đông đã về trên phố phải không anh?
Những cây bàng xác xơ trụi lá
Cây buồn điều chi mà sầu vương đến lạ
Gió khe khẽ thở dài trong tóc em bay

Phải mùa đông nên em lạnh đôi tay?
Hay vì nhớ mà ngón gầy ngơ ngác?
Đêm nghiêng buồn rơi trên nốt nhạc
Ai thả mộng mơ trên phím dương cầm

Gió mùa về- như gửi một thanh âm
Trong ánh mắt em một nỗi buồn diệu vợi
Phố trở mình- như thay áo mới
Áo mùa đông bảng lảng sương mờ

Em giấu mình vào những câu thơ
Thôi tha thiết những ngày tháng cũ
Thôi hoài vọng những đêm không ngủ
Yêu dấu nào rồi cũng hoá lạ xa

Cứ đợi chờ đi em rồi đông cũng sẽ qua
Cây cựa mình đâm chồi nảy lộc mới
Em sẽ thôi thảng mình tự hỏi
Người vô tâm hay quá đỗi vô tình?!!!

Em chẳng đợi chờ thì ngày cũng bình minh
Dù không có mặt trời thì vẫn là ngày mới
Cây bàng trên phố kia có ai nhớ được tuổi
Bao cặp đã chia tay- bao người đến hẹn hò?

Anh nào đâu biết cây cũng ngác ngơ
Lá lau nước mắt em khi anh quay gót
Những đắng cay bỗng hoá lời dịu ngọt
Em tự ru mình trên nửa đoạn đường sau

Về đi anh, kẻo trời đang tối mau
Nhớ quàng khăn vì trời trở gió
Em chẳng trách cứ đâu khi mình không duyên nợ
Mùa đông đến rồi, nhớ mặc ấm nhé anh




2:24am 20/10/1013

"Em ở đâu giữa bộn bề đời anh"
Giữa buổi chiều muộn nhạt nắng?
Hay những đêm dài thăm thẳm?
Anh trở về, chếnh choáng cơn say...