Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

Sân si làm gì người ơi!

Mình vẫn chưa sang thăm anh Th được. Cũng không dám gọi điện, đôi khi mình rất vụng về trong việc an ủi và động viên người khác, nhất là trước những nỗi đau mà không cách gì có thể làm nguôi đi được. Mình sợ chạm thêm vào nỗi đau và buồn tủi của anh với gia đình. Dù gì thì 12 năm về trường, cũng là 12 năm biết anh và làm việc cùng anh, cũng có một vài lần anh em không vừa ý nhau, nhưng tựu chung lại thì vẫn bỏ qua và quý trọng nhau, giúp đỡ và ủng hộ nhau trong công việc. Chẳng hiểu là vì sao, mà 2 người đồng nghiệp và là sếp cũ của mình đều mắc bệnh trọng. Ước mong chú và anh đều vượt qua được những đau đớn và bệnh tật, để sống vui khỏe bên gia đình, vợ con được lâu hơn nữa. 

Vậy mà, một số người, chỉ ham sân si, chỉ ham bon chen và kèn cựa nhau. Chỉ ham đàn áp nhau và muốn dìm nhau xuống. Cuộc đời ngắn lắm người ơi, tất cả rồi cũng thành hư vô và cát bụi hết. Chức quyền mà làm gì chứ? Địa vị mà làm gì chứ? hằn học với nhau để làm gì chứ? 

Điều quan trọng nhất trong cuộc đời này, là được sống vui, sống khỏe, sống có ý nghĩa từng ngày từng giờ. Để luôn thấy mình được yêu quý và tôn trọng, để luôn thấy mình có ý nghĩa với người thân của mình. Và dành thời gian cho những điều mình yêu quý. Quả thật là mình chẳng có thời gian để ghét ai, để sân si với ai. Thẳng thắn góp ý khi không vừa lòng và nếu không hợp nhau thì không care tới cuộc đời nhau. Vậy đi cho nhẹ lòng, phải không? 

Hôm qua lên nhà em CVK chơi vì lời hẹn với em từ lâu rồi chưa thực hiện được, ôm theo bạn Cua, trộm vía bạn khá khỏe và không say xe. Bố mẹ em thân thiệt và hiếu khách y như ba mẹ mình. Nên mình có cảm giác gần gũi, thân thiện và ấm áp như về nhà vậy. Đêm qua cũng ngủ khá ngon ở nhà em, tận 10h sáng nay mới tỉnh giấc, hehe. Chiều 2 mẹ con về tới nhà là 5h, bạn Cua đi xe bus như người lớn, xuống xe lên xe cũng như người lớn, mẹ bỗng dưng thấy yêu những chuyến đi ngắn ngắn như vậy quá. Như hồi chị Bống còn nhỏ, 2 mẹ con tha lôi nhau đi khắp nơi. Mong các bạn lớn hơn một chút, để 3 chúng mình tung tăng nhỉ các nàng nhỉ? 

À, lên nhà em Khánh lại được em tặng một thỏi son đỏ rất đẹp nữa chứ. Ôi, những món quà nhỏ của bạn bè luôn mang cho mình cảm giác hạnh phúc và sung sướng vô cùng 

Sân si với mình không, hỡi người? ;)

1 nhận xét:

  1. Cuộc đời vô thường, khoảnh khắc đang ghi dòng chữ này nhưng khoảnh khắc sau ai mà biết được. ...phải không người ơi!

    Trả lờiXóa