Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

Ly hôn và con cái

Tôi dám chắc rằng 100% các cặp vợ chồng muốn (định) ly hôn thì người đầu tiên họ nghĩ tới là những đứa con của mình. Và cũng không nhỏ số cặp đã nghiến răng chịu đựng nhau chỉ vì họ nghĩ rằng có đầy đủ bố mẹ vẫn tốt cho con hơn. Có những gia đình đứng bên bờ vực thẳm, cảm giác như chỉ cần gió nhẹ thôi là tất cả lao xuống vực, hoặc tệ hơn, có những cặp đã ở dưới đáy vực rồi vẫn cố níu kéo nhau...Và họ không hề biết rằng chính sự chịu đựng và mâu thuẫn của bố mẹ mới làm con tổn thương nhiều hơn. Trẻ con rất nhạy cảm, chúng cảm nhận được rất rõ bố mẹ chúng có thật hạnh phúc không. Chúng sẽ không thể nào phát triển cảm xúc khi không khí trong nhà luôn nặng nề và thậm chí bố mẹ đánh chửi, mạt sát nhau...

Ngày tôi quyết định ra tòa nộp đơn ly hôn, khi đó con gái lớn mới 5 tuổi, con gái bé được 2 tuổi. Tôi cũng mất hơn 1 năm sống ly thân để đi tới quyết định cuối cùng. Thậm chí, thời điểm ly thân là thời điểm khủng hoảng tinh thần nhất của tôi. Có những lúc tôi đã nói với ba của con mình rằng, cứ sống như vậy đi, thân ai người ấy lo nhưng con tôi vẫn còn có bố. Nhưng bây giờ, sau khi đã chính thức ly hôn được 3 năm, tôi hiểu rằng cái ngày tôi đội mưa gió ra tòa nộp đơn hoàn toàn không hề sai lầm. Tôi sẽ nói về lý do không sai lầm này ở một bài khác. Ở đây, tôi chỉ muốn nói về tâm lý của con tôi sau khi ly hôn, về cuộc sống và cách nhìn nhận của chúng....

Khi đó bạn Bống mới 5 tuổi, nhưng bạn khá già dặn và dường như có thể hiểu được chuyện của ba mẹ. Ban đầu, tôi chỉ giải thích với con rằng ba đi làm xa, lâu lâu ba mới về. Rồi dần dần, mỗi khi trò chuyện, tôi cố gắng giải thích cho con hiểu, rằng ba mẹ không còn sống cùng nhau nữa. Đổi lại, tôi chưa từng suy sụp trước mặt con, tôi chưa từng khóc trước mặt con, chưa từng đau khổ vật vã,...Tôi vẫn duy trì mọi nếp sinh hoạt như bình thường, vẫn vui vẻ chăm sóc con (mà thật ra khi đó tinh thần tôi thoải mái và vui vẻ hơn hẳn trước đó). Tôi cũng chưa hề kể xấu về ba của con mình trước mặt con. Gần như tôi xóa sạch những kí ức tồi tệ với ba chúng trước đó. Tôi mua cho con một cái điện thoại để ở nhà để ba con có thể gọi cho nhau bất kì lúc nào mà không phiền tới mẹ. Con gái biết nhắn tin cho ba khi vừa đi học lớp 1 được 1 tháng. Thỉnh thoảng ba về đón các con đi chơi, đi ăn...Thậm chí tôi còn đích thân đưa con sang với ba rồi hôm sau đón về. Mọi cố gắng của mình, tôi chỉ muốn các con vẫn không hề cảm thấy bị mất đi chút nào tình cảm của ba. Và tôi không hằn học với ba chúng, với sự đổ vỡ của mình...

Ba chúng có bạn gái mới, tôi thậm chí chơi được với cô ấy. Tôi có thể trò chuyện, có thể đi ăn trưa, đi cafe với cô ấy. Cô ấy thỉnh thoảng cũng đến thăm 3 mẹ con tôi. Ngày lễ, ngày tết, sinh nhật của con gái...bao giờ cô ấy cũng nhớ để gọi điện, nhắn tin chúc mừng. Tôi cũng không quên chúc mừng cô ấy những ngày lễ. Tôi còn tức giận mỗi lần biết ba chúng đối xử không tốt với cô ấy. Nghỉ hè, con gái đến ở với ba gần 1 tháng, tôi gọi điện cho cô ấy, nhờ cô ấy thay tôi chăm sóc con gái. Tôi tuyệt nhiên không một chút ghen tuông nào với cô ấy, không một chút ích kỉ nào với ba chúng...Bởi tôi chỉ nghĩ giản đơn rằng, giữa tôi và ba chúng đã hết tình yêu, hết duyên vợ chồng - thì khi tôi có mối quan hệ hữu hảo với cô ấy, cũng là để con tôi được thoải mái khi về ở với ba và cô ấy dù không yêu thương như con đẻ, cũng sẽ quý mến bọn trẻ. 

Khi con gái trở về từ nhà ba sau gần 1 tháng, tôi trò chuyện với con rất nhiều. Khi đó con mới gần 7 tuổi. Con cũng bày tỏ rằng không thích cô ấy yêu ba, không thích ba yêu cô ấy. Con chỉ thích ba yêu mẹ và ở cùng mẹ. Tôi cũng hơi xót lòng trước tâm sự của con. Nhưng tôi lại vui vẻ và bình tĩnh giải thích cho con hiểu rằng giữa tôi và ba chúng đã không còn yêu nhau và không ở cùng nhau nữa. Giờ tôi có các con, 3 mẹ con tôi có nhau vui vầy, còn ba ở một mình - thì chúng mình cần cảm ơn cô ấy, vì cô ấy chăm sóc ba, vì cô ấy chia sẻ với ba và làm ba bớt buồn...

Rồi, mặc cho những lần ba chúng gây gổ, tôi vẫn nén giận bỏ qua. Tôi vẫn cho anh ấy đón con, vẫn cho các con về chơi với ông bà nội. Tôi gần như gạt bỏ hết mọi phiền muộn giữa tôi và ba chúng, hay nói đúng hơn tôi không quan tâm tới chuyện đó nữa. Tôi chỉ còn mối bận tâm duy nhất là các con. Thậm chí có lần ba chúng gây gổ với tôi xong rồi nói không đón con (mặc dù trước đó hứa đón, làm các con háo hức chờ đợi) - tôi cũng nén giận nhắn tin bảo "Anh hứa đón con rồi thì anh tới đón con đi, đừng để các con chờ" - Nhiều bạn tôi biết tôi vẫn bị đối xử tệ sau ly hôn đã nói tôi cách ly ba chúng với các con đi, rằng không cho đón con nữa. Nhưng tôi nghĩ rằng các con vẫn có tình cảm riêng của chúng, tôi không có quyền ngăn cấm điều đó. Và tôi rành rọt quan hệ giữa tôi với ba chúng và giữa ba chúng với các con tôi...

Cho tới bây giờ, sau hơn 4 năm 3 mẹ con tôi sống cùng nhau, các con tôi vẫn sống vui vẻ, không một chút mặc cảm vì ba mẹ ly hôn. Các con vẫn háo hức mong chờ mỗi lần ba hẹn đón. Và mỗi lần trở về với mẹ, các con bao giờ cũng ào lên ôm mẹ rất chặt, tôi lại nhắc các con chào ba...Trong lòng các con tôi, chắc chắn ba chúng chẳng thể thay thế được..

Thậm chí, lần vừa rồi đi chơi với ba về, tôi còn vui vẻ hỏi con gái lớn "Bống thấy ba có bạn gái mới chưa con?" - Con cũng vui vẻ trả lời "Chưa mẹ ạ. Cô K.A bỏ ba rồi" 

Tôi nghĩ, tạo cho con một môi trường tốt nhất, một tinh thần thoải mái nhất để phát triển sẽ tốt hơn nhiều cả 2 cùng chịu đựng và các con sẽ bị tổn thương. Và điều này, chỉ có chính bạn mới có thể quyết định, mới có thể biết được điều gì là tốt nhất cho con mình. 

9 nhận xét:

  1. Chị dũng cảm qúa! Mong chị và 2 bé luôn mạnh khỏe nha :) !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em. Chị lại nghĩ chị HÈN í, vì không đủ sức chịu đựng :-P

      Xóa
  2. Ôi chị mạnh mẽ quá, em cứ lần lữa mãi rồi ôm đau khổ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sẽ viết một bài về cái sự mạnh mẽ và quyết tâm này, em nhé. Nói chung là mình chỉ có một cuộc đời để sống thôi em à

      Xóa
  3. Nghĩ được như Giang thì có lẽ nhiều người nghĩ được. Tuy nhiên, Hành động một cách rõ ràng và đầy ý chí như em có lẽ ít ai có thể làm được. Chúc em và 2 bạn Cua, Bống luôn vui khỏe-hạnh phúc!

    (Anh H)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em cảm ơn anh. Nhưng anh kí là Anh H làm em nghĩ mãi không ra tên anh ạ ;)

      Xóa