Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

Đêm nghe mưa

Em đếm hạt mưa nối dài thương nhớ
Thương một người giờ đã xa xôi

Em nào sợ ngoài trời bão nổi
Em sợ lòng mình giông bão không nguôi

Người về đi mặc mưa bão của trời
Ôm vai em dịu dàng hôn lên mắt

Người về đi em vỡ oà nước mắt
Những tủi buồn theo gió trôi xa

Em níu lòng em tha thiết như là...
Khe khẽ gọi "Anh ơi" khi thương nhớ

Em níu lòng em trong mỗi nhịp thở
Chẳng dám níu lòng người
Em níu kí ức xưa...

Thành phố ngày ta yêu nhau



Thành phố ngày ta yêu nhau
Sáng thức giấc bởi tiếng thì thầm
"Dậy chưa nào, cưng ơi!"
Em như con mèo con ngái ngủ
Ườn ẽo nũng nịu anh: cho em ngủ thêm một chút
Anh ghé môi hôn em nhè nhẹ
"Chào ngày mới cô nương"

Thành phố ngày ta yêu nhau
Nắng cũng màu hường
Như má em, như mắt em lấp lánh cười hạnh phúc
Chúng ta gửi cho nhau những lời chúc
Rồi hai đứa hai đầu thành phố- ngược nhau
Thành phố dường như ngắn lại
Trong mắt chào mắt nhau...

Thành phố ngày ta yêu nhau
Giờ tan tầm chẳng còn ồn ào khói bụi
Chẳng tiếng người tiếng xe oi bức
Nhảy nhót trên xe em nào rau nào cá
Em mỉm cười- mâm cơm chiều có anh...

Thành phố ngày ta yêu - lá cũng thêm xanh
Mặc kệ mưa ồn ào xối xả
Em ngả đầu trên vai anh trong chiếc áo mưa
Kệ ngoài kia mọi người vội vã
Tay em ấm rồi - trong tay người - thật yên

Thành phố ngày ta yêu nhau - rồi cũng nguôi quên
Quá khứ nhói lòng những đêm không ngủ
Ngày mình yêu nhau - trái tim còn thao thức
Để nhung nhớ nhau cả khi gần kề

... Nhưng buồn ơi, tất cả chỉ là cơn mê
Thành phố ngày ta không yêu nhau có gì vui đâu nhỉ
Thành phố ngày ta kg yêu nhau cũng chẳng buồn chẳng nhớ
Em và anh - hai góc phố đi - về...

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Kí ức

Em rất sợ những buổi chiều nhạt nắng
Nỗi nhớ như con sâu ngọ nguậy trong ngực mình
Anh ở đâu rồi - em nào biết - giữa bốn bề lặng thinh
Kí ức cũ trở về nhức nhối...

Ngoài kia buổi chiều dòng người rất vội
Ai về với người thương, ai còn lạc bước đơn côi? 
Em nào biết có anh không giữa bao người xuôi ngược?
Mà vẫn mải miết ngóng tìm...

Có buổi chiều nào...nhớ buổi chiều êm
Em vùi trong ngực anh, ngủ thật sâu không mộng mị 
Cứ ngỡ là, hạnh phúc, chỉ cẩn thế...
Nào em biết đâu, sóng đã cuốn trôi mình...

Có đêm nào, giữa sóng biển thật êm 
Anh thầm thì "cảm ơn em" rất nhẹ
Nỗi nhớ là nụ hôn đầu khe khẽ 
Rung trong tim nhau những tha thiết nồng nàn...

Sóng đến vội rồi sóng đã kịp tan? 
Em cũng chẳng biết nữa giữa bốn bề là cát 
Biển trong em ẩn bao ngày khao khát
Sóng cuộn mình, sóng vỗ yêu thương..

Nếu lội qua biển này, liệu có tới một con đường? 
Và anh sẽ chờ em ở đó..
Chỉ để hôn lên môi em, tiếng thầm thì của gió 
"Anh ở đây rồi, em hãy...yêu anh đi" 

Khi em xa anh....

Xa anh
Em lẻ ra giữa trăm người xuôi ngược
Thảng thốt giật mình trước nụ cười thân quen
Xa anh
Phố tắt nắng phố vẫn lên đèn
Mà em chẳng tìm thấy nơi em muốn đến

Xa anh
Em như ngọn nến
Lay lắt cháy giữa gió giữa mưa
Đâu phải là tình đùa
Mà số phận cợt đùa em thôi anh nhỉ?

Có những điều em biết sẽ chẳng đến đâu
Như ước mong anh đứng ngay trước mặt
Kéo đầu em áp vào ngực
Và dịu dàng hôn em

Em chẳng đếm ngày
Em chẳng đếm đêm
Em đếm nỗi nhớ anh bằng nhịp tim trong lồng ngực
Em đếm khát khao anh bằng những đêm thao thức
Đợi chờ đốt cháy tim em

Em đếm nỗi nhớ anh bằng môi em mềm
Bằng mắt em thiếu hình anh soi bóng
Xa em rồi, anh có nghe lời vọng
Có một ngày bàn tay đợi bàn tay...

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

Nhớ



Em giấu anh vào nỗi nhớ
Cất thật sâu nơi đáy tim
Tình yêu như trò trốn tìm
Liệu anh bắt kịp em không nhỉ?

Em giấu anh vào môi cười nụ
Giấu anh vào giọt nắng trưa
Em xoè tay đếm nắng
Đếm nỗi nhớ chờ hạt mưa

Tình tha thiết mấy cho vừa
Nhớ nhung một trời mây bể
Nỗi nhớ giản đơn như thế
Mà thiêu đốt em đêm dài

Nhớ người tay ôm trọn vai
Em co người thật nhỏ bé
Tình anh rộng dài như thế
Tình em trú ngụ bình yên

Nhớ là...chẳng thể nguôi quên
Nụ hôn nồng nàn như nắng
Mắt soi mắt nhau thầm lặng
Mà như đọc hết chữ TÌNH

Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014

Bình yên

Em chẳng nghĩ gì chuyện mai sau đâu
Anh cứ ôm em bình yên thế
Em gối đầu lên ngực anh ngủ
Mơ gì chuyện trăm năm sau

Nào ai biết cuộc đời dài bao lâu
Ở bên anh- chỉ một nụ hôn sâu đã là hạnh phúc
Chữ hạnh phúc- bao lâu rồi em không định nghĩa được
Thôi thì cứ đếm từng giờ có nhau

Em chẳng mơ gì chuyện trăm năm đâu
Chỉ cần gối đầu lên tay anh hít hà mùi mồ hôi quen thuộc
Nghe dịu dàng từng ngón tay anh lùa vào trong tóc
Thời gian chết lặng hàng giờ...

Em ngập ngừng trước những câu thơ
Viết cho riêng mình và những phút giây nhắn ngủi
Em chẳng còn bâng khuâng tự hỏi
Yêu là gì?
Em chỉ cần cảm giác thật bình yên...

Để phút giây em được tạm nguôi quên
Những lo toan: gạo muối điện ga, tiền học của con hàng tháng
Chỉ có anh và khoảng không yên lặng
Em nghe tim mình gõ nhịp thanh âm...

Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014

Tình tháng 4



Tháng 4 về rồi anh nhé
Loa kèn trắng lối hẹn xưa
Giờ chỉ còn em lạc bước
Nhớ anh biết mấy cho vừa

Tháng 4- chờ một cơn mưa
Ướt mềm đôi bờ mi nhỏ
Giấu nước mắt buồn vì nhớ
Mưa tan tác cuộc tình gầy

Tháng 4 ngỡ người qua đây
Vòng tay dịu dàng ấm áp
Nghe trái tim mình bỗng hát
Lời yêu tha thiết giữa trời

Tháng 4 là tháng 4 ơi
Tháng 4 mỏng manh hoa trắng
Phải vì yêu anh thầm lặng
Mà hương thơm suốt một đời

Tháng 4 là tháng 4 vơi
Những hờn ghen và giận dỗi
Phải vì tình yêu nông nổi
Tháng 4 thêm nhói buốt lòng

Tháng 4- người về hư không
Bỏ em đôi bờ thương nhớ
Phải vì tình duyên- không nợ
Tháng 4 nhói cuộc tình buồn






1.04.2014

Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

Chủ nhật

"Chiều chủ nhật buồn
Nằm trong căn gác đìu hiu"
Em nghe môi ướt mưa chiều
Nghe tim thương nhớ...
Liêu xiêu nắng vàng

Chủ nhật, người đợi người sang
Em nằm em nhớ mưa ngang đỉnh đồi
Thương người nước mắt chực rơi
Thương em, thương những nửa vời cho nhau

Nào rằng hứa hẹn gì đâu?
Thương về nơi ấy, mưa ngâu ướt lòng
Chủ nhật, người có đợi mong
Căn gác hiu quạnh vẫn mong đợi người

10.03.2014

Ru em

Ngủ ngoan nào mắt môi ơi
Ngoài kia mưa bụi trắng trời
Buồn tênh
Biết rằng thương nhớ chênh vênh
Sao em vẫn chọn đường gập ghềnh đi?

Ừ thôi, đừng vấp sân si
Cuộc đời dài rộng
Duyên thì gặp-yêu
Ngủ ngoan con mắt yêu kiều
Vai nghiêng tóc thả
Bóng nghiêng cuối chiều

Ừ thì yêu, biết rằng yêu
Mà sao lòng vẫn tiêu điều
Hoang mang
Ngủ đi
Con mắt liếc ngang
Tay ôm trọn những lỡ làng
Chờ nhau...

Thương em mấy bận bể dâu
Thương em
Thương nỗi buồn sâu cuộc đời
Tình nào rồi cũng sẽ vơi
Bỏ em lại với buồn ơi...
Một mình...

Đêm 10.03.2014

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

tháng 3

Tháng 3 về rồi anh có biết không?
Con phố nhỏ nhạt nhòa trong mưa bụi
Có những điều em lặng câm không nói
Chỉ biết lòng mình cũng đã ướt mưa

Tháng 3 về rồi anh có biết chưa?
Cây sầu đông tím ngắt trời tình tự
Em ru ngón tay mình - giấu một nỗi nhớ
Thương một thời yêu dấu đã lùi xa...

Tự khi nào em đã yêu tháng 3
Hoa gạo đỏ giữa trời như đốm lửa
Em thắp miệt mài trong tim mình lần nữa
Rồi vẫn thảng mình sợ lửa đốt trong tim

Có nơi nào là nơi thật bình yên?
Đêm ru tiếng thở dài khe khẽ
Có bàn tay nào nắm tay em thật nhẹ
Đủ giữ em suốt cả quãng đường dài?

Em lại giấu nước mắt mình mỗi buổi sớm mai
Khi hoa tím rụng đầy hiên nhà đêm trước
Như thể trút lòng mình - dẫu chưa từng hẹn ước
Xác hoa dưới chân ai đến xa xót trong lòng...

Có phải vì em yêu tháng 3 không?
Nên chẳng giữ được mình trong hờn ghen, giận dỗi
Ướp tình mình trong mùi hương bưởi
Tháng 3 ngọt say trong mỗi ánh nhìn

Em nhủ lòng mình thôi hãy học quên
Mưa rồi sẽ thôi nhạt nhòa trên phố
Hoa rồi sẽ thôi nhói lòng đốt lửa
Đêm sẽ thôi buông tiếng thở dài....

2.03.2014