Em đếm hạt mưa nối dài thương nhớ
Thương một người giờ đã xa xôi
Em nào sợ ngoài trời bão nổi
Em sợ lòng mình giông bão không nguôi
Người về đi mặc mưa bão của trời
Ôm vai em dịu dàng hôn lên mắt
Người về đi em vỡ oà nước mắt
Những tủi buồn theo gió trôi xa
Em níu lòng em tha thiết như là...
Khe khẽ gọi "Anh ơi" khi thương nhớ
Em níu lòng em trong mỗi nhịp thở
Chẳng dám níu lòng người
Em níu kí ức xưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét