Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

Nghẹn lòng

Tối nay sang thăm chú. Chú vừa đi mổ về, người gầy xọp hẳn đi. Nhìn chú mà thương quá, nghẹn lòng vô cùng. Cô chú đã như là cha mẹ thứ 2 của mình. Từ những ngày đầu tập tễnh về trường, từ những bỡ ngỡ, những vụng dại và vô vàn khó khăn vất vả...Cô chú đã luôn ở bên cạnh, luôn chia sẻ và động viên. Cô chú luôn mở rộng vòng tay với 3 mẹ con mình. Mình cảm nhận được cô chú thương yêu mình thật sự. Cũng là tuổi rồng, cô bảo nhìn mình bây giờ cô thấy hình ảnh của cô hồi xưa. Nhưng cô không khổ như thế, không vất vả như thế. Cô thấy cái tính thật thà, thẳng thắn và dễ bị hàm oan, dễ bị thiệt thòi của mình giống cô hồi trẻ. Cô bảo mình quá mạnh mẽ và kiên cường. Đôi khi mình cũng chẳng nghĩ được thế, thật sự là vẫn thấy mình rất yếu đuối, rất dễ rơi nước mắt, rất...mong manh. Nhưng dù thế nào, mình luôn ý thức được việc PHẢI làm. Và vì thế giữ được nước mắt trôi ngược vào trong. Và vì thế, mọi người chỉ luôn nhìn thấy mình vui vẻ. 

Đôi khi mình tự hỏi, tại sao những người tốt như cô chú, sống hạnh phúc với nhau như thế. Con cái ngoan ngoãn thành đạt như thế...Lại gặp bất hạnh? Lại sớm phải lìa xa? Và rồi mình tự hỏi, khi nào đến lượt mình? Ngày nào mình kg còn được thức giấc?
Vậy nên, còn được nhìn thấy mặt trời ngày nào, mình luôn tự nhủ sẽ sống thật với lòng mình. Sẽ sống chân thành và cố gắng giúp được ai gì thì giúp. 

Sao vẫn thấy nghẹn lòng, khi nghĩ đến chú :(

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét