Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Vì một chữ DUYÊN

2 hôm nay người lềnh bềnh vì cảm, vì choáng váng, vì đau nhức khắp cơ thể. Nhưng trưa qua vẫn cố đi đám cưới Thu Minh và anh Lê. Được gặp mọi người trong TS214, thấy thật vui. Cười hết cỡ và thoải mái vô cùng. Cô dâu rất xinh đẹp, chú rể thì rất hớn hở. Đám cưới tưng bừng hát hò, vui vẻ. Đi đám cưới những cặp yêu nhau tha thiết, mình thấy cuộc đời sao đẹp thế. Mong là 2 người sẽ sống bạc đầu răng rụng cũng vẫn yêu nhau. 

Nhưng có lẽ đám cưới ấm áp và ngọt ngào nhất, xúc động nhất, ấn tượng nhất mà mình được vinh dự là khách mời tham dự thì phải là đám cưới của Vân Lam. Một chuyện tình online có happy end, một chuyện tình xúc động, ngọt ngào. 2 bạn đã làm cho mình rơi nước mắt khi nghe 2 bạn đọc thơ tặng nhau hồi xưa mới quen, làm mình xúc động khi thấy 2 bạn trao nhẫn cưới, khi nhìn bố cô dâu dắt cô dâu lên trao cho chú rể. Giây phút đó thật sự tuyệt vời. 2 bạn làm mình tin rằng tình yêu là có thật trên cõi đời này...Nhưng có lẽ mình là người không may mắn thôi ...

Đi đám cưới gặp lại M - trái đất quả thật rất tròn - M lại là bạn học cũ của anh Lê. Đôi khi nhìn M, mình vẫn cảm thấy dường như 15 năm qua không hề trôi qua. Vẫn như thể cái ngày ngồi đối diện nhau trong Paloma và M mở laptop trước mặt mình mà rằng "Em biết gì thì làm đi" - còn mình thì ngồi im thít, sợ động vào cái máy nó ...hỏng. Sau lần đó M nhờ bạn dạy tin học cho mình. Và những ngày gần nhau hơn...Rồi khi M "tỏ tình" - mình đã hoảng hốt quay đầu chạy mất- mình sợ, thật sự là không đủ tự tin để đón nhận tình cảm đó...Nhưng, M thật sự là một người đàn ông mình rất nể- phục bởi những gì M dành cho mình, những gì M đối xử với mình trong suốt 15 năm qua. Đó thật sự là một người xứng đáng là ĐÀN ÔNG. Cho dù rất lâu chẳng gặp nhau, có khi 3-4 năm mới gặp, có khi cả năm mới gặp, nhưng dường như giữa chúng mình chẳng bao giờ có khoảng cách, kg dài ra cũng chẳng ngắn thêm lại. Đó là một tình thân mà chính mình cũng không lý giải được. M cũng chẳng ngại ngần khi nói với bạn bè trước mặt mình rằng ngày xưa có tình cảm với mình, chẳng ngại ngần khi cụng ly với anh Tr và bảo "bạn gái của em đấy" - Mà cũng thật lạ là mình chẳng cáu giận gì M vì câu nói đó cả, cũng chỉ cười hề hề thôi. Em Trinh bảo, anh M vẫn nhìn chị ấm áp và trìu mến lắm. Ừ, có những tình cảm sẽ ở mãi trong ta, chẳng bao giờ phai nhạt đi được. Nhưng những người như M - chỉ nên đứng từ xa chiêm ngưỡng, lại gần sẽ "đau tim" lắm ^^

Ngày nghe tin M bệnh, mình cũng đã rất lo, lo đến chảy nước mắt. Nhưng gặp M vẫn thấy chàng khỏe mạnh, phong độ, vẫn....đẹp trai như cũ thì cũng yên tâm phần nào. Yên tâm hơn là chàng đã bỏ được thuốc lá. Mong là M vẫn luôn khỏe mạnh, vẫn ở bên đời để lâu lâu khi buồn, em lại nhắn tin "M ơi, em buồn quá" hay sẽ có ngày em nhắn tin "M ơi, em đi lấy chồng đây" như ngày xưa nhỉ? 

Mình vẫn tin rằng, trong đời này để làm bạn nhau, làm tình nhân hay vợ chồng, thì đều là từ một chữ DUYÊN. Nếu có duyên thì dù ngăn sông cách biển cũng sẽ tìm lại gần nhau. Mình và M chỉ có duyên làm bạn, làm tri âm của nhau, thì đó cũng là một điều tuyệt vời rồi. Tuyệt vời nhất là giờ gặp nhau, suốt 15 năm qua chưa từng làm tổn thương nhau, chưa từng làm nhau đau lòng và vẫn có thể trò chuyện thân thiện. 

Hình như, quà SN mình tặng cho M duy nhất trong 15 năm chơi với nhau là bộ đĩa nhạc Countryside & folk song :-P

Và một chiếc bình pha lê trong ngày cưới của M mà đến tận bây giờ vợ M vẫn còn nhớ mình dù chỉ gặp nhau chừng 5 phút ở đám cưới :)

Chẳng biết M còn giữ cái nào kg nhỉ? ;) 

2 nhận xét:

  1. chịu khó viết lách nhỉ? ngoài note của con chic ra tao chả viết gì nữa. Nhưng đọc những cái mày viết cũng thấy ấm lòng vì ít ra vẫn còn tin vào tình người có thật ở đâu đó, hic, tội nghiệp tao :(

    Trả lờiXóa
  2. Ờ, viết cho nó nhẹ lòng mày ạ. Thôi thì cứ tin vào những điều tốt đẹp của cuộc sống này để sống cho nó tươi vui hơn mày ạ

    Trả lờiXóa