Dành riêng cho anh, người em yêu ơi
Thứ Ba, 22 tháng 1, 2013
Đến một ngày..
Rồi cũng đến một ngày "thế giới" này chỉ còn là của riêng em
Anh chẳng ghé chân bởi anh không còn bận lòng nữa
Khi trái tim thôi không còn thắp lửa
Thì yêu thương kia cũng đã hóa tro tàn
Rồi cũng đến một ngày nơi đây như vườn hoang
Em chỉ là kẻ lạc loài trồng những nụ mầm mới
Lòng ước mong những mầm yêu thương nở
Biết một ngày anh có đến nhận cây không?
Rồi cũng đến một ngày, em đi qua bão giông
Chẳng ào ạt mà ỉ âm sóng ngầm cuộn chảy
Biết rằng sóng sẽ dạt trôi đi mãi
Cuốn muộn phiền, cuốn cả yêu thương...
Đến một ngày...
Sẽ một ngày...
Lòng em thôi tơ vương
Thôi nhung nhớ, thôi chờ mong, ước hẹn
Vẫn biết thế, mà vẫn như nghèn nghẹn
Kí ức xưa, ai xóa được bây giờ?
Em vẫn trở mình với những giấc mơ
Vẫn thảng thốt tưởng như vòng tay ấm...
Vẫn tự nhủ lòng bước đi chầm chậm
Phía trước đường dài
Ai sẽ đón đưa?
Rồi cũng đến một ngày
Mình gọi nhau "người xưa"
Chẳng biết trái tim có còn lạc nhịp?
Ánh mắt có một giây nào tha thiết?
Hay sẽ đi qua nhau, lặng lẽ không ngờ?
Đến bao giờ, em thôi làm thơ...
Thôi hoài nhớ, thôi buốt nơi ngực trái?
Em sẽ gói tất cả yêu thương, hờn giận lại
Và giấu thật sâu vào tận đáy tim mình....
Em vẫn chờ,...
Nơi ấy...
Bình minh!
0:34 ngày 22/1/2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét