Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Khi phụ nữ yêu

Dạo này được các em tâm sự chuyện tình yêu hơi nhiều. Trong khi mình là đứa thất bại thảm hại trong hôn nhân và chẳng yêu được ai lâu quá 1 năm. huhu. Đúng như các cụ nói, "dao sắc không gọt được chuôi" - nhưng có lẽ vì là người ngoài bao giờ cũng tỉnh táo hơn nên mình dễ dàng đưa ra ý kiến và nhìn nhận cho người khác hơn là cho chính mình.

Nói thế thôi, chứ yêu là do duyên số, phải không nhỉ? Những người chẳng bao giờ nghĩ sẽ yêu nhau, sẽ lấy nhau thì rồi lại gặp nhau và gắn bó với nhau. Những người đã lấy nhau, tưởng đó là DUYÊN nhưng rồi cũng xa nhau vì duyên đã hết. Mình bây giờ dường như hoài nghi vào chữ tình yêu. Với bản thân mình thôi. Không hiểu yêu là gì nữa

Nhưng chắc chắn, đó là sự hòa hợp của cảm xúc, của rung động tới từng giây thần kinh, giác quan trong cơ thể mình. Ngày xưa nhớ chị Mai nói, yêu là hợp thành của ham muốn + thấu hiểu + chia sẻ. Nếu không có ham muốn, thì đó đơn giản chỉ là tình bạn.

Và tình yêu, nếu đã có cái sợ dây cảm xúc lạ kì đó, thì 2 người lao vào nhau rất nhanh. Nhanh đến nỗi người trong cuộc cũng...hoảng hốt và hoài nghi. Nhưng đúng là như thế. Nếu không có cái sợi dây linh cảm đó, thì cứ đi hoài bên nhau cũng không thể nào cố gần nhau được (trừ khi họ dùng lý trí để gắn bó)

Tình yêu nào rồi cũng có đầy đủ mọi cung bậc hỉ nộ ái ố. có đầy đủ giận hờn, hạnh phúc, ghen tuông và nước mắt nụ cười. Phụ nữ yêu một người đàn ông như thế nào? Mình chẳng biết người khác như thế nào. Nhưng với một đứa vừa ngang, vừa bướng, vừa lỳ, vừa nóng giận và thẳng tính như mình - thì để "khuất phục" được trái tim mình cũng rất khó mà rất dễ. Mình chẳng để ý tới hình thức, địa vị, vật chất...Nhưng người đàn ông để mình yêu nhất định phải là người thấu hiểu, điềm đạm và bao dung, độ lượng. Như tối nay đọc stt của em Thảo - em lỡ lời nói làm buồn lòng người yêu, cứ ngỡ bạn trai đó giận, nhưng không - bạn vẫn tới đưa em đi mua sách, hỏi có giận em không thì bạn trai đó nói "Thời gian để yêu chứ không phải để giận" - Mình đánh giá cao cách hành xử này của cậu bé, cậu thật là một người đàn ông chín chắn và trưởng thành dù cậu còn rất nhỏ tuổi. Chắc chắn, với một người đàn ông như thế, em Thảo sẽ hạnh phúc.

Mình cũng đã từng yêu - người đàn ông mình cũng từng ngưỡng mộ và nể trọng. Nhưng rồi, không hiểu có phải do số không, mà họ thường rất ích kỉ. Họ luôn quan tâm tới cảm xúc của chính họ đầu tiên và nhiều hơn là nghĩ cho mình. Ôi, vì thế mà họ cũng đã làm mình tổn thương không ít. Nhưng mình chẳng giận họ, đơn giản nghĩ rằng, họ không đủ hiểu mình để mà bao dung hơn.

Có ai hoàn hảo đâu trên cõi đời này? Mình là đứa kém hoàn hảo nhất. Nên ai đó yêu mình, phải thật sự thương mình và hiểu mình. Phải đủ bao dung và độ lượng với mình. Nhưng ai đó ơi, hãy cứ yêu em bằng tình yêu độ lượng, em sẽ biết ơn anh nhiều lần và yêu anh gấp nhiều lần hơn. Đừng đay nghiến nhau những chuyện xưa cũ, đừng dằn vặt em những khi em lỡ lời, những lúc em bất thường...Hãy dạy bảo em những điều em thiếu xót, những khi em làm sai, những lúc em không control được lời nói của mình - như một người bạn lớn, như một người anh - em sẽ rất nể phục anh và tự nguyện nghe lời anh mãi mãi...

Cuộc đời này ngắn ngủi lắm - phụ nữ để yêu chứ không phải để hiểu - ai đó đã nói câu đó - nhưng nếu anh không đủ hiểu em, chắc chắn anh cũng sẽ chẳng thể yêu được em, đúng không?

0:22 ngày 21/01/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét