Gió lạnh se vạt áo cuối đường dài
Em vội vã giấu nỗi buồn sau mắt
Hoa điệp vàng nhức bước chân côi…
Từ biệt tháng 3 - cái rét cuối mùa rồi
Đêm nghe gió trở mình thao thức
Có cơn gió nào len trong lồng ngực
Thương mùa đông lặng lẽ qua thềm…
Tháng 3 trở mình lần cuối trong đêm
Nghe nhức nhối bờ vai gầy chạm gió
Em hụt chân giữa đôi bờ duyên - nợ
Có nhớ thương nào không se thắt lòng nhau
Từ biệt tháng 3 - vò nỗi nhớ nát nhàu
Trái tim thôi đập những nhịp nông nổi
Biết tháng 3 đi có là quá vội?
Em lại một mình
Chống chếnh
Tháng 3 ơi…..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét