Dành riêng cho anh, người em yêu ơi


Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Một tỉ lý do để hạnh phúc



Nếu bạn cần ly hôn vì một anh chàng không đáng để bạn hi sinh nữa, thì đừng ngần ngại…Bởi vì, sau ly hôn, bạn sẽ có….
Một tỷ lý do để bạn làm gái độc thân….
- Buổi sáng, bạn có thể ôm 2 thiên thần bé nhỏ xinh đẹp của mình và ngủ trương mắt tới 7h sáng. Rồi 3 mẹ con sẽ ung dung vừa xem hoạt hình vừa ăn ngũ cốc với sữa. Bạn đã thỏa thuận với các con rằng, chúng ta ăn ngũ cốc với sữa buổi sáng cho nhanh, tiện và dễ tiêu hóa, bởi vì chúng ta cần ngủ nhiều hơn để bảo vệ sức khỏe của mình. Còn bạn, nếu không thích ngũ cốc hạt như các con, có thể phết tí bơ lên 2 lát bánh mì, nhét vào lò vi sóng 1p thôi, cộng thêm 1 ly sữa. Thế là 3 mẹ con đủ năng lượng làm việc, học hành và chơi đùa tới bữa trưa rồi…Thử nghĩ xem, nếu bạn có một ông chồng, chắc chắn lão ấy sẽ chẳng chịu ăn ngũ cốc pha sữa hay là bánh mì phết bơ như thế đâu. Bạn sẽ phải nháo nhào tỉnh giấc từ 5-6h sáng, vừa nấu nấu nướng nướng cho lão ăn, lại vừa phải là ủi quần áo cho lão đi làm, đã thế, lại tẩu hỏa nhập ma vì “Em ơi, giày của anh chưa đánh xi” “Em ơi, tất của anh đâu?”….
- Buổi trưa, các con ở trường hết, bạn chẳng cần phải tất bật về nhà nấu nướng hay phải chờ chồng đón để cùng đi ăn. Bạn có thể tung tăng shopping cùng các em gái độc thân cùng cơ quan và sà vào quán bún đậu mắm tôm vỉa hè, vừa ăn vừa rôm rả tám chuyện
- Buổi chiều, bạn sẽ từ cơ quan đi đón con bé, rồi đón con lớn. 3 mẹ con sẽ cùng đi chợ, sẽ thảo luận với các con xem chúng ta sẽ ăn gì vào buổi tối. Trong lúc con chị tắm cho con em, bạn sẽ vừa nấu cơm và vừa kiểm soát chúng. Buổi tối, sau khi 3 mẹ con đã xong mọi việc cá nhân, chúng ta sẽ cùng nhau đọc sách và chơi đùa, có cười vỡ nhà cũng chẳng bị ai lườm nguýt, nhỉ? Và nếu có hôm nào bạn mệt mỏi hay lười biếng nấu nướng, hay đơn giản chỉ là để 3 mẹ con có thêm thời gian chơi bời, dạo phố. Thì chỉ cần tạt vào một quán phở (bọn trẻ con rất thích ăn phở), hay thậm chí đổi món cho các con vào một nhà hàng rộng rãi, trong lúc các con chạy nhảy, chơi đùa, bạn sẽ vừa ngồi chờ gọi món, vừa tranh thủ ngắm…zai xung quanh. Bạn thử nghĩ xem, từ ngày lấy chồng, thực đơn của bạn bỗng chốc xoay quanh thực đơn của anh ấy. Bạn quên hẳn món ăn mình thích nếu như chồng không thích. Đã thế, có hôm vào bếp nấu nướng chết mệt rồi, đến lúc ngồi vào ăn lại còn bị chê bai, nhăn mặt nữa chứ? Bạn nghĩ lại đi, thế nào cũng đã có lúc bạn ứa nước mắt vì tủi thân như vậy rồi, đúng không?
- Thế, khi các con đã ngủ rồi, tất nhiên trẻ con thì phải ngủ sớm để hôm sau còn đi học. Bạn tha hồ lướt net, blog, facebook, hay chat chit mà chẳng phải “nơm nớp” trong lòng. Có thức tới 2h sáng cũng chẳng có ai khều chân “Đi ngủ đi em” – giọng còn hơi bực bực, khó chịu khiến bạn chẳng còn tâm trí đâu mà chat nốt với con bạn thân cũng đang kêu chán chồng. Và nếu có lượn sang facebook nhà zai nào mà đong đưa vài 3 câu phiếm cũng chẳng bị giận hờn, ghen tuông…
- Bạn chẳng phải khó chịu hay bực bội khi phải mở cửa lúc 3h sáng để đón một hình người siêu vẹo vì say sỉn, chẳng phải lo dọn dẹp “sản phẩm” sau cuộc nhậu và tất nhiên, đôi khi bạn sẽ không có cảm giác đang hôn một miếng bọt biển có mùi rượu và có thấm nước hoa mà người ta vừa mới đem lau chùi cái gạt tàn thuốc lá
Ấy là mới chỉ nói tới sinh hoạt hàng ngày thôi nhé, và là 2 bạn đang ở riêng đấy. Chứ nếu ở cùng bố mẹ chồng nữa thì ôi thôi, sự phức tạp sẽ gấp hàng chục lần. Nhưng, tuyệt vời của độc thân nữa là….

Bạn có thể vác balô lên vai, và đi bất kì đâu, bất kì khi nào bạn muốn…
- Chỉ cần set up thật ổn cho các con. Điều này đơn giản nhỉ? Bạn gửi con cho ông bà ngoại vài ngày, chắc chắn bà ngoại sẽ sẵn lòng trông cháu ngay, vì bà sẽ thương con gái “côi cút”, khổ thân, cần được nghỉ ngơi, thư giãn, bạn bè mà. Thế là, vài ngày phép, hoặc với những người thời gian không bó buộc thì một chuyến đi “phượt”, một chuyến đi biển xả stress chẳng khó khăn gì. Chẳng phải lo xin phép hay được sự đồng ý của ai. Bạn nghĩ lại xem, hồi xưa, mỗi lần công ty đi nghỉ mát thôi, lão cũng cằn nhằn và bạn thì đi chẳng thoải mái chút nào. Chưa kể đi đâu, lão cũng bắt bạn mang theo đứa lớn, cứ như là cảnh sát trưởng ấy.
- Bất kì lúc nào bạn bè tụ tập, từ họp lớp cấp 1, cấp 2, cấp 3…bạn cũng sẽ là người đầu tiên trong danh sách tham gia. Bạn có thể đến sớm nhất và về muộn nhất. Trong khi các bà vợ khác phải tất bật ra về sau bữa liên hoan vội vàng, chưa kịp nói hết câu chuyện thì bạn có thể đi hát karaoke với những phụ nữ độc thân còn lại trong lớp và các đàn ông (tất nhiên!)

Và shopping….
- Phàm đã sinh ra là phụ nữ, chẳng ai không là tín đồ của shopping, đúng không? Nhưng ngày xưa, mua món đồ 100 ngàn, về nhà chỉ dám nói với chồng là 70 ngàn. Sắm thêm một đôi giày, hay một cái váy phải vắt óc suy nghĩ và “dàn xếp” xem hôm nay ai sẽ là “bia đỡ đạn” cho mình. Nào là “đôi giày này con Lan (bạn thân) mới đi Nhật về tặng em đấy. Anh xem có đẹp không?” “Hôm qua cái Nga nó bảo chẳng thấy em có cái váy nào ra hồn, nên hôm nay nó nằng nặc bắt em đi để tặng váy cho em đấy”….Mà, rõ ràng là tiền của bạn chứ, tiền của lão ấy, có khi chỉ đủ trà thuốc và nhậu nhẹt của lão ấy thôi (à, tất nhiên lão ấy cũng phải đóng góp nuôi con rồi)…thế mà mua gì, sắm gì là cứ nơm nớp, cứ thấp thỏm…Sợ lão cằn nhằn! Tất nhiên, khi độc thân, bạn phải biết điều chỉnh chi tiêu cho mình và các con nhiều hơn, nhưng chẳng phải lăn tăn nhiều lắm khi sắm thêm một thỏi son, một đôi giày hay một chiếc váy nếu như bạn có khả năng chi trả cho việc đó…
Thêm nữa, ngày 8/3, ngày 20/10…bạn sẽ không chỉ nhận được 1 bông hoa, 1 lời chúc mừng đâu nhé. Sẽ có rất nhiều các chàng lượn xung quanh bạn và bạn thoải mái nhận lời mời đi café, đi ăn với ..vài chàng mà chẳng phải mắt trước mắt sau gì? Thì tất nhiên chỉ là quan hệ bạn bè, đồng nghiệp thân thiết thôi, bạn cũng chẳng dại gì mà “ràng buộc” nhau….
Còn cả tỉ lý do nữa mà tớ có thể kể cho bạn nghe khi bạn trở thành gái độc thân. Nhưng giờ tớ phải đi shopping và chuẩn bị đồ để đi Trường Sa đây. Nếu có một ông chồng, chắc chắn mong ước đi Trường Sa của tớ còn lâu (và có thể là không bao giờ) thực hiện được. Vừa thấy trưởng đoàn thông báo “một đồng chí đã bỏ cuộc vì không xin được visa của vợ” – đấy, thấy chưa?
Có gái (có chồng) nào ghen tị với tớ không? Để tớ đi Trường Sa về sẽ kể chuyện tiếp nhé ^^
Thùy Giang


(Lửa ấm 6/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét