Hôm nay lòng buồn
Nước mắt cứ ngấn trên mi
Những con sóng cũ dội về chẳng làm em nhớ
Chỉ xót xa thương những ngày xưa...
Thương những buổi chiều mưa
Em đứng lặng câm trong miền nhớ
Nước mắt lăn nghẹn từng hơi thở
Nói từ biệt mà buốt lòng nhau....
Em trở về từ những cơn đau
Tựa như mình được hồi sinh lần nữa
Như một người lao công lại cần cù đóng cửa
Cánh cửa trái tim em, ai quẳng chìa khóa đi rồi....
Bỗng đêm nay như vọng về từ miền kí ức xa xôi
Những tháng ngày tươi đẹp
Chẳng còn làm trái tim em rung động
Anh giờ thành kí ức vời vợi xa...
Những con sóng cũ có dội về từ miền thăm thẳm
Chẳng còn đủ sức kéo cánh buồm ra khơi
Những tha thiết đã đi ngang đời
Giờ ngủ yên trong ngăn kí ức
Thôi đừng làm em buốt nhức
Vì những tháng ngày xa xưa
Em bây giờ chẳng còn đứng dưới mưa
Để chờ mong cầu vồng sau cơn bão...
(Em sợ những cái linh cảm của mình. Sợ thấy lòng mình dửng dưng khi anh gọi điện. Kí ức xa rồi dù vẫn nhói buốt lòng nhau)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét